Đám
tang hay đám ma, lễ tang, tang lễ, tang ma là một trong những phong tục của Việt
Nam. Bao gồm nhiều quy trình của những người đang sống thực hiện đối với người
vừa chết
Tang
lễ được tổ chức khác nhau ở các dân tộc trên Việt Nam, mỗi một dân tộc có những
nghi lễ tổ chức khác nhau mặc dù không nhiều nhưng đều có những bước cơ bản
tương đối giống nhau ở các người Kinh cũng như các dân tộc thiểu số khác. Trong
tang lễ ngày nay lại có những điểm khác so với thời kỳ từ thế kỷ 20 trở về trước.
Đối
với nhạc lễ trong đám tang, có nhiều nhạc lễ đc dùng, nhưng việc lựa chọn nhạc
lễ nào cho phù hợp với đám tang và phù hợp với từng vùng miền là một việc cần
thiết.
Đám
tang là một nghi lễ lớn, nghi lễ cuối cùng trong đời một con người. Ở phương
Đông, dường như nghi lễ là thứ quan trọng nhất nên mới có câu “tiên học lễ”.
Trong những câu chửi bới rủa sả, một trong những câu độc địa nhất là “đồ chết
đường, chết chợ” vì khi chết đường chết chợ sẽ không được hưởng nghi lễ đám
tang một cách đầy đủ, trọn gói. Có một câu đố là "cái gì người mua thì
không dùng mà người dùng thì không mua?" Trả lời đó là cái vòng hoa đám
tang. Đám tang là một sự kiện mà những người tổ chức nó để cho người đã khuất.
Trong đám tang có nhiều nghi lễ một phần để chứng tỏ sự kính thờ người đã khuất,
một phần, theo người còn sống, để người đang trên đường trở về với cát bụi yên
lòng. Những nghi lễ truyền thống Nghi lễ đám tang Việt hình như được thiết kế
theo nghi thức tang lễ có gốc từ sách “Văn công gia lễ” của Chu Hy đời nhà Tống
bên Tàu, giản lược theo “Thọ mai gia lễ” của Hồ Sĩ Dương đời Lê. Nghi lễ đám
tang ấy thể hiện rất rõ quan điểm con người là do khí âm, khí dương hòa hợp lại,
con người có hồn có vía nên dù đã nhắm mắt xuôi tay vẫn có ảnh hưởng tốt hoặc xấu
đối với những người sống. Đám tang là một nghi lễ với những thủ tục quy định
nghiêm ngặt, nào “Thiên chính tẩm” (dời ra giữa nhà), nào lắng nghe “Di ngôn”
(lời trăng trối), nào “Gia tân y” (thay quần áo), nào “Hạ tịch” (đặt xuống chiếu
trải dưới đất), nào “Trị quan” (chuẩn bị quan tài), nào “Nhập quan” (đặt vào
quan tài)… Rồi trong đám tang có các lễ như Thành phục (lễ phát tang), Di quan
(lễ chuyển cữu), lễ hạ huyệt, tế Thổ địa… Các nghi thức trong đám ma nhiều khi
có ý nghĩa thực tế nhất định, ví dụ thủ tục Hạ tịch là đặt thi thể xuống đất cầu
mong người đã khuất khi gặp khí âm của đất may ra sống lại; lễ Phạm hàm bỏ gạo
trắng hay ba đồng tiền vào miệng người chết để người quá cố không còn khát vọng
tầm thường, thù oán quấy rối người sống… Ngày xưa, trong đám tang con cháu người
thân phải ăn mặc lôi thôi, mặt mày tiều tụy để chứng tỏ cha mẹ chết đi con cháu
trở thành kẻ mồ côi, khốn cùng... Ngày nay, thời đại công nghiệp, nhiều thứ
cũng được châm chước; hoặc nghi lễ đám tang phức tạp quá nên con cháu, người
thân phải phó mặc giao trọn gói cho nhà đám. Buồn vui chuyến đi cuối của đời
người Trong đám tang thường có ban nhạc hiếu đến đánh trống, thổi kèn để tạo
nên không khí cho đám. Tiếng nhạc đám tang ở miền Bắc ngoài kèn, trống còn có
vài cây nhị rền rĩ nỉ non như tiếng khóc. Tiếng nhạc đám tang ở miền Nam có thể
là nhạc kèn Tây chơi cả những bản trữ tình, để mua vui cho người chết, để làm
cho không khí đám ma đỡ căng thẳng, buồn bã.
Mời
các bạn quan tâm tham khảo bài viết cùng chủ đề “Những biến đổi trong thực hành
âm nhạc tang lễ của người Việt vùng châu thổ Bắc Bộ từ sau đổi mới đến nay
(Nghiên cứu trường hợp Bắc Ninh)” của tác giả Nguyễn
Đình Lâm tại đường link http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/25721
Nhận xét
Đăng nhận xét